Thơ tự sự ....
Xin gửi tới bạn đọc 02 bài thơ tự sự của tác giả Nguyễn Đức Dự - Phó Chủ tịch Hội nạn nhân chất độc da cam/dioxin Ninh Bình;
Bài 1: NỖI ĐAU DA CAM
(Nhân Kỷ niệm 62 năm thảm hoạ da cam Việt Nam 10/8/2023-10/8/2023)
Lại một lần, tôi được đến thăm
Những nạn nhân chất độc da cam/dioxin
Hỏi ngày mai, những ai còn, ai mất
Hoạ chiến tranh, để lại nỗi đau này.
Những người cha, mang đậm những dấu son
Những người mẹ, khóc không còn nước mắt
Những di chứng, nằm trên giường héo hắt
Trí tuệ thiểu năng, co quắp bẩm sinh.
Những cựu chiến binh, dâng hiến đời mình
Cho hạnh phúc, hoà bình nhân loại
Cho quê hương, những mùa hoa kết trái
Nhận về mình, những khắc khoải cô liêu.
Những nghĩa cử, cùng chia sẻ đã nhiều
Xoa dịu nỗi đau, những sớm chiều còn đó
Đâu có phải, chỉ rừng cây vạt cỏ
Mấy triệu người, mấy thế hệ truyền lưu.
Tôi muốn thưa với cả thế giới rằng
Kẻ giết người phải chặn phăng chúng lại
Mãi không còn những nỗi đau khắc khoải
Bởi nỗi đau này “Không phải của riêng ai”.
Bài 2: NGÃ BA ĐỒNG LỘC
Nắng toả rừng thông gió đại ngàn
Ru hồn các chị khúc ca đan
Ngà thu ở mãi quê Đồng Lộc
Một kiếp về yên cõi Niết Bàn
Bồ kết ghi lòng dâng liệt nữ
Hương Nguyên tạc dạ với thời gian
Thành tâm muốn gọi “Mười cô” nhé (*)
Nghĩa nặng tình sâu gửi phím đàn.
(*) Mười cô gái Thanh niên xung phong hy sinh ngày 24/7/1968 tại Ngã Ba Đồng Lộc, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh.